Hành trình của một người tập viết

Thế giới này có nhiều người thích viết, người coi đó là nghề, người coi là nghiệp, người coi đó là cách để thư giãn tâm hồn, để bản thân được sẻ chia, đồng điệu, để hiểu chính mình hơn.

Xuất thân là một học sinh ban A, cấp 3 học chuyên Toán, lắm lúc mình cũng không biết mình thích viết lách từ lúc nào. Là từ lúc tiểu học thi học sinh giỏi, được thầy cô khen vì cách viết khác hoàn toàn các bài văn mẫu, biết cách dùng nhân hoá, biết cách gọi cây cối, thiên nhiên là bạn, là bè. Hay tại tính cách không muốn giống ai, luôn muốn tìm một cách thật kì quặc để khai thác vấn đề nên mang cả Doremon vào đề bài thay đổi kết thúc câu chuyện bi ai về “Chuyện người con gái Nam Xương” năm lớp 9… Lên cấp 3, là học sinh lớp Toán, mình không còn phải viết nhiều, cũng không được tiếp xúc nhiều với Văn học, nhưng may mắn hơn, lại được học về sự logic trong văn chương, không miên man dài ngoằng, nhưng vẫn đủ câu từ, súc tích.

Chẳng biết thích viết từ lúc nào, nhưng thích lắm. Đã là thích, lắm lúc không thể dùng câu từ để giải thích, chỉ biết thích là thích thôi. Nhưng bi kịch làm sao, khi mình thích nhưng mình không nhích. Những năm đầu đại học, khi mà vẫn mơ mơ màng màng không biết mình muốn gì, mình cần gì, mình sẽ là ai khi lớn lên, mình sẽ trở thành ai trong tương lai xa xôi phía trước, xung quanh là bốn bức tường vắng lặng, mình cùng chiếc máy tính, rong ruổi trong chính trí tưởng tượng của mình, viết ra những bản draft đầu tiên của fiction “Thế giới trong mơ”.

Lớn lên đi làm, mình có thể dành cả ngày để đọc không ngơi nghỉ một đề tài nào đó, rồi mày mò tìm cách tóm lời gọt ý, để chuyển tải những gì mình đã thu thập, đã tinh gọn để mang đến cho đời, cho người. Rồi thì mình làm nhân sự, mapping những kĩ năng, kiến thức của bản thân, xác định theo phương pháp Ikigai của người Nhật, xác định điểm giao giữa thứ mình thích, thứ thế giới cần , thứ mình có thể được trả tiền để làm và thứ mình giỏi. Và mình chọn Content Creator là thứ mình sẽ theo đuổi trên hành trình phía trước này.

Đến với viết lách bằng bản năng, nhưng để đi lâu dài, mình biết bản thân cần phải học hỏi, tư duy và luyện tập nhiều và nhiều hơn nữa. Được truyền cảm hứng từ những người xung quanh, đặc biệt là chị Linh Phan, mình đang bước những bước đầu tiên, tập toẹ, để trở thành một người viết có năng lực. Không chỉ tăng các kĩ năng viết để thế giới trả nhiều tiền hơn để làm, mà mình viết với niềm tin sẽ gom góp những tri thức của mình, chia sẻ với những người xung quanh.

Có gần 3 năm kinh nghiệm trong mảng CNTT và hơn 1 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực Nhân sự, hiện chủ đề mà mình đang tìm hiểu để phục vụ công việc cũng như định hướng trong thời gian tới sẽ xoay quanh phát triển bản thân, thương hiệu cá nhân hướng tới đối tượng sinh viên và newbie. Hi vọng những kiến thức bé nhỏ của mình sẽ có ích đến với một ai đó, vậy thôi <3

4 Comments Add yours

  1. Hoang Vy says:

    Hà Thương thân mến,

    Chị là một cô gái Sài Gòn đang sống tại Nhật Bản. Chị đang ấp ủ tạo một trang blog cá nhân cho riêng mình, trong quá trình tìm hiểu thì chị gặp được blog của em. Blog của em rất nhẹ nhàng, tình cảm. Mỗi bài viết đều giúp chị có thêm động lực rất nhiều. Cám ơn em đã viết và chia sẻ với mọi người!

    1. Hà Thương says:

      Đọc được feedback của chị trong những ngày ở yên trong nhà chống COVID-19 khiến cuối tuần của em như bừng sáng <3 Đôi khi em không biết mình chia sẻ những điều này để làm gì, thật vui khi đọc được những dòng của chị, cảm ơn chị thật nhiều. Lúc nào hoàn thiện blog, nếu có duyên đọc được những dòng này, chị cho em xin link để ghé chơi, chị Hoàng Vy nha!

  2. Hoàng Vy says:

    Hà Thương ơi! Từ ngày gặp gỡ trang blog của em rồi bị mê đắm vì quá đẹp chị có thêm động lực để làm blog. Sau nhiều tháng cuối cũng tạm ổn chút xíu rồi nè em. Đây là blog của chị:
    http://www.wagamamadays.com
    Một trag blog về cuộc sống Nhật Bản và học tiếng Nhật em ạ. Rất vui nếu được em, người truyền cảm hứng cho chị ghé thăm <3

    1. Hà Thương says:

      Chúc mừng chị nè chị ơi <3 em vừa ghé blog chị nè, sẽ đọc, nghiền ngẫm và để lại cmt vào một bài viết em thích, hehe. Cảm thấy hạnh phúc nhiều thật nhiều vì đã truyền cảm hứng cho chị. Chúc chị, em bé và chồng có một cuộc sống thật nhiều niềm vui ạ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *